Hội chứng kháng phospholipid là một bệnh lý liên quan đến hệ thống miễn dịch của cơ thể. Đây là một trạng thái mà cơ thể sản xuất các loại kháng thể chống lại phospholipid, một loại chất có vai trò quan trọng trong việc điều chỉnh quá trình đông máu. Hội chứng này có thể gây ra các vấn đề về đông máu, gây nguy hiểm cho sức khỏe.
Hội chứng kháng phospholipid (Antiphospholipid syndrome - APS, hội chứng kháng thể kháng phospholipid hoặc hội chứng Hughes) là một rối loạn tự miễn dịch trong đó hệ thống miễn dịch của cơ thể tấn công các protein liên kết với phospholipid, một loại chất béo nhất định có trong tất cả các tế bào trong cơ thể bạn.
Những kháng thể này khiến bạn có nhiều khả năng bị đông máu trong động mạch hoặc tĩnh mạch, sảy thai và/hoặc các biến chứng thai kỳ khác, chẳng hạn như tiền sản giật.
Hội chứng kháng phospholipid là một rối loạn tự miễn dịch. Nó phát triển khi hệ thống miễn dịch của cơ thể bạn tạo nhầm kháng thể tấn công các protein liên kết phospholipid trong tế bào của bạn. Nguyên nhân gây ra hội chứng kháng phospholipid vẫn chưa được làm rõ.
Các nhà nghiên cứu không chắc chắn chính xác điều gì khiến hệ thống miễn dịch đột nhiên tấn công các protein trong máu của chính nó. Nhưng có một vài ý kiến cho rằng nó có liên quan đến đột biến gen và các yếu tố môi trường.
Các triệu chứng và dấu hiệu của hội chứng kháng phospholipid có thể bao gồm:
Hội chứng kháng phospholipid thường gây ra cục máu đông. Các triệu chứng của cục máu đông phụ thuộc vào vị trí cục máu đông trong cơ thể bạn. Các triệu chứng và dấu hiệu có cục máu đông có thể bao gồm:
Hội chứng kháng phospholipid là một rối loạn miễn dịch trong đó kháng thể kháng phospholipid được sản xuất quá mức, dẫn đến các triệu chứng như cục máu đông và/hoặc sẩy thai tái phát. Để chẩn đoán hội chứng này, cần thực hiện ba loại xét nghiệm máu để kiểm tra kháng thể kháng phospholipid. Ba loại xét nghiệm này bao gồm:
Mỗi loại xét nghiệm riêng lẻ không thể phát hiện tất cả các kháng thể có thể có, vì vậy cần sử dụng các xét nghiệm cùng nhau để đảm bảo chẩn đoán chính xác. Nếu một trong ba loại xét nghiệm máu cho kết quả dương tính trong hai lần khác nhau, cách nhau ít nhất ba tháng, người đó sẽ được chẩn đoán mắc hội chứng kháng phospholipid.
Tuy nhiên, việc có kháng thể kháng phospholipid không đồng nghĩa với việc mắc hội chứng kháng phospholipid. Một số người có kháng thể này mà không bao giờ gặp phải triệu chứng của hội chứng. Để được chẩn đoán mắc hội chứng kháng phospholipid (APS), người đó cần có kháng thể APS kèm theo tiền sử các vấn đề sức khỏe liên quan như cục máu đông và/hoặc sẩy thai thường xuyên.
Mục tiêu chính của điều trị hội chứng kháng phospholipid là ngăn ngừa các các biến chứng mà nó gây ra, bao gồm các cục máu đông và sẩy thai. Dưới đây là các loại thuốc được sử dụng trong điều trị hội chứng kháng phospholipid:
Thuốc chống đông máu
Thuốc chống đông máu thường được sử dụng để ngăn ngừa cục máu đông. Các loại thuốc chống đông máu mà người mắc hội chứng kháng phospholipid có thể sử dụng bao gồm:
Điều trị sẩy thai (tái phát)
Những người đã từng sẩy thai tái phát và được chẩn đoán mắc hội chứng kháng phospholipid có thể dùng các loại thuốc sau để ngăn ngừa sẩy thai lần nữa và sinh con khỏe mạnh:
Hiện tại không có cách chữa trị hội chứng kháng phospholipid. Tuy nhiên, điều trị bằng thuốc có thể giúp ngăn ngừa các tình trạng bệnh lý mà hội chứng kháng phospholipid có thể gây ra, bao gồm cục máu đông và sẩy thai.
Quá trình điều trị hội chứng phospholipid phụ thuộc vào triệu chứng và tình trạng của từng người kèm theo sự theo dõi chặt chẽ bởi bác sĩ chuyên khoa.
Để sống chung với hội chứng kháng phospholipid, có một số yếu tố quan trọng cần được lưu ý để ngăn ngừa cục máu đông. Dưới đây là chi tiết về các yếu tố này:
Hội chứng kháng phospholipid là một bệnh lý nghiêm trọng và cần được theo dõi và điều trị bởi các chuyên gia y tế. Việc hiểu rõ về triệu chứng, chẩn đoán và điều trị của hội chứng này sẽ giúp người bệnh có được một cuộc sống khỏe mạnh và an lành.