“Cân gan” bàn chân là một dải cơ nằm ở chỏm xương bàn chân kéo dài đến gót chân. Bộ phận này giúp chân có độ cong nhất định và phân phối đều trọng lực từ cơ thể hoặc những chuyển động khác lên bàn chân. Khi bị viêm cân gan chân, đồng nghĩa với việc dải cân bị tổn thương và gây đau đớn, khó khăn cho người bệnh.
Đây là bệnh có thể tự khỏi nếu được can thiệp và xử trí sớm và đôi khi cần các phương pháp điều trị bổ trợ như sử dụng thuốc giảm đau giảm viêm không steroid (NSAIDs), nẹp, phẫu thuật hay vật lý trị liệu,…
Nguyên nhân gây ra viêm cân gan chân hiện nay vẫn chưa rõ ràng. Nhiều tác giả cho rằng, cơ chế thường gặp nhất gây ra viêm cân gan chân chủ yếu là do bàn chân hoạt động quá mức và lặp đi lặp lại tạo ra những vết rách nhỏ ở cân gan chân và gây ra biểu hiện của bệnh.
Ngoài ra, trên các bệnh nhân có dị dạng “bàn chân bẹt”, hay bàn chân phẳng (Pes Planus) - một dị dạng tương đối phổ biến ở chân cũng thường gặp viêm cân gan chân.
Dị dạng này làm tăng nguy cơ mắc bệnh do chúng làm mất vòm dọc giữa của bàn chân và gây khó khăn và thay đổi sinh cơ học trong quá trình đi lại - là cơ chế gây ra viêm cân gan chân trên những người bệnh này.
Các yếu tố nguy cơ khác:
Ngoài ra, mang giày không đủ độ êm với tần suất cao cũng là một tác nhân đáng kể.
Người bệnh sẽ cảm nhận được như những dấu hiệu sau:
Một số bệnh khác có triệu chứng gây đau gót chân nhưng không phải viêm cân gan chân:
Để chẩn đoán viêm cân gan chân, người bệnh được thực hiện các phương pháp sau:
Đây là một trong các biện pháp giảm viêm an toàn và khá hiệu quả, nhất là trong giai đoạn đầu và giai đoạn viêm cấp của bệnh. Người bệnh hoàn toàn có thể tự chườm lạnh ở nhà để giảm thiểu cơn đau ban đầu.
Cần lưu ý chườm đúng cách và không sử dụng đá lạnh tiếp xúc trực tiếp vào gót chân vì có thể gây ra bỏng lạnh và làm trầm trọng thêm vấn đề.
Việc sử dụng các thuốc giảm đau, giảm viêm không steroid là một trong các biện pháp điều trị hiệu quả, nhất là trong các trường hợp viêm cấp. Người bệnh có thể sử dụng các loại thuốc chống viêm không Steroid dạng uống hoặc bôi tại chỗ. Thuốc có tác dụng phụ lên dạ dày, chức năng gan, thận nên cần thận trọng và có sự chỉ dẫn của bác sĩ chuyên khoa.
Người bệnh sẽ được đeo nẹp chỉnh hình để cố định các cơ và phân bố đều trọng lực lên chân khi chuyển động. Ngoài ra có thể đệm lót vào giày để tạo độ êm và độ cao, giúp chân có độ cong.
Như đã nói ở trên, bệnh béo phì là một trong những tác nhân gây bệnh do bàn chân phải chịu trọng lực quá lớn từ cơ thể. Vì vậy cân nặng ở mức vừa phải sẽ phần nào cải thiện tình trạng bệnh.
Tiêm cân gan chân là một trong các biện pháp điều trị nhanh, hiệu quả và an toàn để điều trị viêm cân gan chân.
Có nhiều hoạt chất có thể được sử dụng để tiêm bao gồm: Corticoid (Thuốc giảm đau, giảm viêm mạnh), Collagen, HA và huyết tương giàu tiểu cầu. Tùy mức độ và thể bệnh, bác sĩ có thể lựa chọn hoạt chất phù hợp cho người bệnh.
Mặc dù an toàn nhưng biện pháp này vẫn tồn tại một số rủi ro liên quan đến kỹ thuật thực hiện như nhiễm trùng, tiêm sai vị trí,… nên người bệnh cần đến các cơ sở y tế có chuyên môn cao và uy tín để thực hiện thủ thuật này.
Ở liệu pháp này, máu của người bệnh (huyết tương giàu tiểu cầu) sẽ được dùng để cung cấp chất dinh dưỡng và tế bào giàu tiềm năng, giúp phục hồi những tổn thương do viêm cân gan chân gây ra.
Liệu pháp này được cho là rất an toàn do lấy chính máu của người bệnh để điều trị, giảm khả năng lây nhiễm hay cơ thể không đáp ứng.
Đây là liệu pháp cho cơ thể tác động với sóng âm có áp lực cao và rộng. Sóng xung kích là một liệu pháp an toàn, không xâm lấn, giúp kích thích sự chuyển hóa và tăng cường tuần hoàn máu, hỗ trợ tái tạo mô tổn thương và thúc đẩy nhanh quá trình lành bệnh.
Đây là biện pháp cuối cùng được thực hiện nếu các cách điều trị trên không hiệu quả trong 6 - 12 tháng. Tuy nhiên, biện pháp này có nhiều bất lợi liên quan đến rủi ro liên quan đến phẫu thuật cũng như có một số biến chứng như tổn thương dây thần kinh cảm giác, đứt cân gan chân và làm phẳng bàn chân.
Khi phát hiện bệnh, người bệnh nên thăm khám tại các cơ sở y tế. Quá trình chữa trị có thể khó khăn hơn ở những người bệnh đến khám và xử trí muộn. Những trường hợp không được điều trị sớm sẽ gây đau gót chân mạn tính, làm cản trở khả năng đi đứng và các cuộc sống sinh hoạt của người bệnh.